Bài này mình lấy từ 1 member tên là Blanic trên forum VOZ tổng hợp lại vì mình thấy hữu ích.Mọi thắc mắc về câu chuyện này , mình ko chịu trách nhiệm giải đáp cũng như chịu trách nhiệm bản quyền nhé.

Từ ngày đầu tiên gõ những dòng code cho đến năm 2013, tôi đã trải qua 15 năm, rất nhiều kỉ niệm cũng như cảm xúc tôi đã trải qua. Những cảm giác đó vẫn mồn một như mới xảy ra ngày hôm qua. Hi vọng qua một loạt bài viết sắp tới, các bạn sẽ thấy được con đường của một lập trình viên vất vả như thế nào, thành công thì hạnh phúc ra sao, tình trạng CNTT tại nước ta thế nào,….Và nó cũng là lời giải đáp cho vô vàn những câu hỏi tôi thường xuyên bị “đập vào mắt” khi lướt web hàng ngày như:
Hết lớp 7, sau một thời gian học, về cơ bản tôi thấy mình không hứng thú với trường lớp nữa. Tính hiếu thắng của tôi khá cao, rất muốn mình là số 1 tại lĩnh vực nào đó nhưng xem ra là không thể.
Tại môn Toán, lớp có quá nhiều cao thủ.
Tại môn Tiếng Anh, lớp cũng có quá nhiều cao thủ, chưa kể đến lớp chuyên Anh. Còn chưa tính đến tôi cũng không biết tiếng Anh là tiếng gì ?
Tại môn Vật lý, mặc dù là môn mới trong lớp 7, nhưng tôi cũng không thấy có hứng thú. Đặc biệt do lớp tôi là lớp chuyên, trọng điểm nên những đứa muốn kiếm giải thành phố đều đã được đi học trước. Vào lớp học chỉ là review lại kiến thức.
Thật khốn khổ với một đứa như tôi, cứ khi cô giáo ra một đề bài, mình chưa kịp nghĩ, chưa kịp tận hưởng cảm giác khi vật lộn với một đề bài thì đã có một rừng giơ tay… Đa số các môn là như vậy. Sau này lên Đại Học, thầy dạy một môn của tôi có nói “Giỏi và Thông minh là khác nhau”. Càng về sau tôi càng thấy thầy nói đúng. Tôi lấy một ví dụ: Thầy giáo tôi cho một bài toán. Trong lúc tôi đang cặm cụi ngồi giải thì có thằng T. giơ tay lên bảng. Tôi cũng không bất ngờ, vì thằng T. này có tiếng giỏi từ cấp 1, tôi vốn không đọ được. Nhưng lời giải cứ ghi kiểu “Áp dụng công thức Trê bư sép, Cô si ta có …”, trong khi cả lớp gật gù à ra thế thì tôi lại thấy lộn hết cả đầu. Trê trê cái *** gì thế, Cô cô cái c… gì vậy”. Hóa ra cứ đi học thêm, cứ nhét vào đầu nhiêu công thức, định lý thì thành giỏi ? Trong khi nếu bạn không biết Trê với Cô thì bạn không thể tự giải với kiến thức đã học trong sách ? Không biết giáo dục hiện tại có thay đổi gì không. Thầy tôi trên Đại học cũng có một câu khác khá hay: 3 cấp học đầu tiên ở Việt Nam chuyên dạy cho học sinh các cách gỡ dây giày, sau đó đề thi là một búi dây giầy và học sinh tìm cách tháo.
Tôi hơi lan man một chút, ta quay lại chuyện chính.
Đời không là đường thẳng, điều đó lại chứng tỏ qua một bước ngoặt nữa. Bước ngoặt này có tên FPT. Đây có thể coi là phá lệ, khi tôi nêu tên cụ thể một công ty, vì lúc đó đúng là phải biết ơn FPT khi cho tôi được làm quen với một môi trường đào tạo tin học khá là chuyên nghiệp.
Lúc đó là mùa hè khi tôi chuẩn bị lên lớp 8. Thằng bạn trong lớp tên là N., có bố chuyên mở mấy lò dạy thêm. Theo tôi đánh giá thì thằng này cũng khổ, do lớp dạy thêm mở tại gia nên cứ có lò nào là nó phải học. Đầy đủ từ Toán, Lý, Hóa, mà có khi một môn lại vài ba lớp như Toán thì có ông X dạy đại số, ông Y lại dạy hình, v.v… Không hiểu bố nó kiếm được ở đâu thông tin FPT mở lớp dạy tin học hè nên gọi điện thông báo cho từng thằng trong lớp.
Trung tâm này của FPT hồi đó đặt tại Yết Kiêu, tọa lạc trong khuôn viên của Cung Văn hóa hữu nghị Việt Xô. Giáo trình của FPT lúc đó khá là đơn giản, nhưng cũng không kém phần hấp dẫn.
– Đầu tiên phải học Typing Master, tức là gõ 10 ngón thông qua một trò chơi dạng Cứu công chúa. Thói quen gõ 10 ngón đến tận bây giờ tôi vẫn còn giữ. Buồn cười nhất là điều kiện để pass môn đó là FPT sẽ đưa ra một đoạn văn, các bạn cứ gõ đi, gõ chán thì xóa đi gõ lại từ đầu. Bất kì thời điểm nào giám thị đi qua sẽ ấn phím dừng, lúc đó sẽ hiển thị lên trung bình số từ gõ được trong một phút, tỷ lệ gõ đúng bao nhiêu % để tính điểm cho qua.
– Môn thứ hai là MS-DOS. Môn này thì không có gì, các bạn chắc ai cũng rành. Những câu lệnh như đổi tên file, copy, xóa, tạo thư mục, … không khó để làm quen. Đến giờ tôi vẫn thấy buồn cười khi hồi đó có một số hành động khá là ngô nghê, kiểu như đổi tên một file bất kì thành dyna.exe để chơi trò cứu công chúa mà mãi không được
– Môn thứ ba là lập trình Pascal, thực sự thì Pascal mà FPT dạy hồi đó không có gì mới so với trên trường, vẫn chỉ là dựa trên những câu lệnh mà trên trường dạy. Nhưng đúng là kiểu dạy được trả tiền có khác, thầy cô dạy là khá nhiệt tình, ít ra tôi có thể tự tin đặt câu hỏi và được trả lời cho đến khi hiểu rõ ràng một vấn đề. Những thứ mà cả năm học trước mù mờ không hiểu ra như WHILE là cái gì, tại sao đã có REPEAT lại còn cần cả WHILE, CASE dùng để làm gì, v.v….
Và cũng từ đó, khi thỉnh thoảng được lên công ty bố, tôi không còn chơi games mà bắt đầu vào turbo.exe để học. Đem hết những bài tập hồi trước ra làm lại 1 lần và tôi thấy Tin học thật thú vị. Nó giống như bạn trả lời được câu hỏi “Vì sao lại thế” chứ không còn là “Cứ làm như thế thì kết quả sẽ như thế” nhưng “Éo biết vì sao nó lại thế” vậy.
Trong số những thầy cô tại FPT hồi đó dạy, tôi không còn nhớ một ai, nhưng vẫn ấn tượng với một nhân viên (hoặc là sếp). Ông này là người nước ngoài, đi làm dù mùa hè nhưng lúc nào cũng đóng một bộ vest, cà vạt hết sức nghiêm túc, mặt thì na ná giống đồng chí đại tá trong phim “Đất rừng phương Nam”. Mà cũng có thể là ông này đóng thật, có lần tôi hỏi nhưng rất tiếc ông không hiểu tôi đang nói cái gì.
Tóm lại, sau đợt học ngắn ngày tại FPT, tôi thấy rằng những đứa trong lớp có vẻ không khoái tin học, trong khi tôi lại tìm thấy được niềm vui ở đó. Năm học lớp 8 chuẩn bị khai giảng, tôi tự tin bước vào năm học với quyết tâm nắm vị trí số 1 ở môn PASCAL.
PHẦN 2: TÔI ĐÃ HỌC TIẾNG ANH VÀ TRẢ THÙ PASCAL NHƯ THẾ NÀO
Quay trở lại lớp 8 với một nội công khá thâm hậu, tôi bắt đầu la liếm và vơ vét các điểm 10 với Pascal. Ánh mắt cô giáo nhìn tôi đã đầm ấm hơn, tình cảm hơn. Bạn bè xung quanh cũng bắt đầu cảm thấy nể phục và dĩ nhiên cái tôi của tôi cũng ngày càng lớn. Thậm chí có những lần lên giải bài, cô có cho điểm 9 tôi cũng khiêm tốn từ chối không nhận, xin phép cô lần sau cho điểm để lấy 10
Chắc ai học cấp 2 hồi đó cũng biết, kì thi quan trọng nhất ở cấp 2 chính là kì thi thành phố, khá đen một chút là năm tôi lên cấp 2 đã từ bỏ chế độ thi quốc gia. Chính vì lý do này nên các gà nòi trong lớp bắt đầu chế độ ăn kiêng, tập trung thi cử, tu luyện nội công bắt đầu từ ngay lớp 8. Đảng phái trong lớp cũng bắt đầu hình thành.
Môn Toán dĩ nhiên có thằng T, thằng N (cái thằng mà bố mở lò dạy thêm ấy), thằng QT (mà theo thầy đánh giá thì tư chất thuộc loại vô cùng tốt), thằng S, thằng K, v.v… nói chung là không dưới 2 chục cao thủ.
Môn Lý cũng có,môn Hóa cũng có. Nói chung những môn danh giá thì các cao thủ đều la liếm gần hết, thậm chí có cao thủ còn găm sẵn vài môn.
Các bạn ở tỉnh thì tôi không biết, cũng không có điều kiện để biết. Chỉ biết ở thành phố, nhất là trường chuyên lớp chọn như tôi thì tôi đánh giá như sau:
Khó nhất là thi trong trường, nhằm lên đội tuyển trường. Sau đó các đội tuyển trường sẽ được tập trung khá cẩn thận để chuẩn bị thi quận. Mức độ thi ở quận khó thứ hai. Sau khi được giải quận thì lại tập trung ôn luyện để thi thành phố. Dễ nhất đương nhiên là thi thành phố. Nghe nói thi quốc gia còn dễ hơn do có các tỉnh miền núi nên mặt bằng đề sẽ dễ hơn. Nói như vậy để các bạn hiểu rõ, muốn có giải, vào trường chuyên lớp chọn, muốn có mác “học sinh giỏi quốc gia” thì cái khó nhất phải vượt qua là “học sinh giỏi cấp trường”.
Đáng tiếc là môn Tin học lúc đó còn chưa rõ có nằm trong danh sách môn thi HSG thành phố hay không. Vì môn này còn khá mới, chính vì thế tôi phải tính đường sang các môn khác. Để tránh khó tôi cũng phải la liếm sang các môn phụ như Lịch Sử, Sinh học, … nhưng may mắn làm sao, môn tôi có quyết tâm thứ hai lại chính là Tiếng Anh với một sự tình cờ khá thú vị
Hic , em nhìn bài viết của bác mà không muốn đọc . Dài lê thê , em bình luận tem thôi 😀
Mình thấy hay hay nên sưu tầm về 😀
Giờ chương trình ở Aptech cũng nâng lên rùi nè https://www.howkteam.com/questions/fpt-aptech-khao-sat-moi-truong-hoc-chia-se-thuc-te-30282
Thanks , I have recently been looking for info about this subject for
ages and yours is the best I’ve came upon till now. But,
what in regards to the bottom line? Are you certain concerning the supply?
Very rapidly this website will be famous amid all blogging people, due to it’s pleasant posts
Hello! I know this is somewhat off-topic but I needed to ask.
Does running a well-established website like yours require a lot
of work? I am brand new to blogging but I do
write in my diary everyday. I’d like to start a blog so I can easily share my
own experience and feelings online. Please
let me know if you have any ideas or tips for
new aspiring blog owners. Thankyou!
Làn da khô sẽ khiến khuôn mặt trở nên thiếu sức sống và kém
xinh. Bài này chúng tôi sẽ mang đến cho bạn những
cách khắc phục làn da, giúp bạn nhanh chóng
sở hữu làn da mềm mại tươi trẻ.
Your point of view caught my eye and was very interesting. Thanks. I have a question for you. https://accounts.binance.com/ar-BH/register?ref=IQY5TET4
Can you be more specific about the content of your article? After reading it, I still have some doubts. Hope you can help me.
Thank you for your sharing. I am worried that I lack creative ideas. It is your article that makes me full of hope. Thank you. But, I have a question, can you help me?